Truyện The Day You Went Away
| NoBiTaPro [On] Đầy tớ Game thủ |
i, anh đẹp trai như vậy hẳn nhiều cô theo đuổi lắm …”
“Hi vọng trong đó có em … hì hì “
My ko nhắn tiếp cho tôi, ko lẽ mình nói chuyện quá đà, haizzz, thế nhưng khoảng 5ph sau My nhắn lại …
“Anh, đi uống trà sữa ko ???”
Liếc nhìn cái đồng hồ thì chỉ mới 7h45 …
“Cũng được, anh đến đâu đón em đây …”
… …
Nhận được cái địa điểm, tôi chạy một mạch đến đó. Đến nơi thì thấy My, cô bé đang đứng đợi tôi …
Cả 2 cùng ra một quán trà sữa gần đó …
_ “Em thích uống trà sữa lắm, đặc biệt là sữa” – My nhe hàm răng xinh xắn nhìn tôi cười.
_ “Uh, con gái nên uống nhiều sữa, sau này rất tốt cho cái đó … à à, nước quán này cũng ngon ấy nhỉ …” – tôi nói lơ đễnh.
My chợt đỏ bừng cả mặt …
Nhìn thấy thế, tôi cũng ngẩn ra, bàn tay vô thức đưa lên gỡ cặp mắt kính ngố của My xuống …
_”Lúc ko đeo kính trông em xinh hơn đấy My …” – tôi hâm mộ nói.
_ “Anh trả kính lại cho em đi …” – My giựt lấy cặp kính từ tay tôi, rồi tiếp tục đeo vào.
_ “Sao thế, những gì anh nói là thật đó, ko tin hỏi người nhà em thử xem”
_”Em, em … lúc ko đeo kính cảm thấy mình ko dám nhìn mặt ai cả, ngượng lắm …” – My nơm nớp nói.
_” Tuỳ em thôi ” – tôi buông xuôi.
Bầu không khí bỗng trở nên khó xử, tôi ko bik vì sao, còn My thì chỉ cúi gầm mặt xuống và uống trà sữa … Mình cũng chỉ khuyên thật lòng thôi mà …
_ “Anh gum, anh thích mẫu người con gái như thế nào, có thể nói cho em nghe được ko ???” – My xấu hổ hỏi.
_ “À, cũng đơn giản thôi em, trắng trẻo, xinh đẹp, ngoan ngoãn, dễ thương và tốt bụng là được. À quên, anh cũng thích con gái tóc dài lắm …” – tôi vừa chảy nước miếng vừa nói.
_ “Thôi đi anh, tham nó vừa vừa thôi …” – My bĩu môi.
Sau đó em ngồi ngẩn ra suy tư …
_ “Anh này, anh thích chị Vi lắm hả …” – My chợt hỏi tôi.
_ “Hả …” – tôi há hốc mồm ra nhìn em.
_ “Uh” – thấy ánh mắt mong chờ từ bé My, tôi đành trả lời.
_ “Hì, em hỏi cho chị Vi đấy thôi, 2 người hợp nhau lắm đấy… “ – My cười đùa với tôi.
Tuy chúc tôi thế nhưng sâu trong ánh mắt của My, tôi thấy điều ngược lại, một nỗi buồn thoáng qua, tuy rất nhanh nhưng tôi có thể cảm nhận được…
Sau đó My cũng ko nói gì với tôi nữa, chỉ còn tôi mở đầu câu chuyện với em, và em cũng chỉ trả lời qua loa.
Trên đường về, My cũng im lặng, ko nói thậm chí một câu, chỉ khi đến nơi, My mới chào tôi 1 tiếng rồi rảo bước xa dần trong tầm mắt của tôi …
Bất chợt lòng tôi trỗi lên một niềm bất an, tôi lo sợ rằng My sẽ thích tôi, và tôi thì ko muốn điều đó xảy ra, vì Vi và tôi đều chỉ coi My như một người em gái, nếu điều kia xảy ra, tôi … ko dám nghĩ tiếp nữa …
Chap 32:
Khoảng thời gian sau đó, tôi và My ít nói chuyện với nhau hẳn, có vẻ ai cũng mang bên mình một nỗi niềm riêng, và ko thể chia sẻ cho người khác. Riêng tôi và Vi thì vẫn mặn nồng, vẫn ngọt ngào với nhau, cho đến một hôm …
_ “Cho em hai 2 ly chè Thái đi chị …” – tôi với tay gọi chị phục vụ.
_” Em đợi chút nhé …” – chị nở một nụ cười thân thiện rồi nói.
Sau khi chè được mang ra, tôi cầm lấy muỗng múc ăn lấy ăn để …
Vi thì chỉ nhìn tôi ăn một cách hạnh phúc, một cái nhìn ngọt ngào nhưng cũng đượm lo âu…
_ “Sao vậy em, ăn đi, chè ở đây ngon lắm …”
Vi chỉ mỉm cười chăm chú nhìn tôi…
_ “Muốn thầy đút cho ăn hả, sao ko nói sớm … haizzz”
_ “Sặc …” – Vi cười to.
Sau đó, trò ấy cũng cầm lấy muỗng ngoáy ngoáy ly chè, nhưng vẫn chưa ăn một miếng nào …
_ “Em chỉ mong những giây phút thế này thôi …” – Vi chợt nói.
_ “Em nói gì thế ???” – tôi khó hiểu nhìn em, nhưng em vẫn đang cúi đầu.
_ “Em đâu đòi hỏi gì nhiều đâu thầy, chỉ cần những phút giây hạnh phúc thế này thôi, chỉ riêng hai ta, đâu có gì là quá đáng chứ …” – Vi ngẩng đầu lên nhìn tôi, mắt em đã hơi đỏ, khoé mắt em đã thấm đượm vài giọt nước mắt.
_ “Em sao vậy, có chuyện gì thì nói cho thầy biết với, đừng làm thầy sợ …” – tôi hoảng hồn.
_ “Em … em sắp ko được gặp thầy rồi, ko còn được ăn chè cùng thầy, uống nước cùng thầy ... ko còn những lúc chỉ còn 2 chúng ta với nhau … huhuhu” – em ấy như oà khóc.
Tôi vội vàng đến ngồi cạnh em, vòng tay ôm em vào lòng, em gục mặt vào ngực tôi và khóc oà lên, mọi người xung quanh nhìn tôi với một ánh mắt ko mấy thiện cảm. Nghĩ cũng đúng, tâm lí con người mà, thấy một cô bé xinh đẹp đang khóc trong lòng một thằng con trai, đa số cho rằng tôi bắt nạt cô bé, còn thiểu số thì đang ghen tức.
Sự việc trên kéo dài khoảng 2-3ph, Vi mới dần dần bình tĩnh lại, áo tôi thì ướt gần hết, nhưng ko sao, tôi lại thích nước mắt của em lưu lại trên người tôi …
_ “Nói cho thầy đi …” – tôi vừa vuốt eo, vừa hỏi nhỏ nhẹ bên vành tai em.
_ “Em … em… “ – Vi chần chừ.
_”Ko sao, nói cho thầy biết đi..”
_”Em … sắp phải cùng mẹ qua Mỹ rồi … hức hức “
… …
Tim tôi như ngừng đập vài giây, tai tôi ù ù, ko nghe được bất cứ thanh âm gì xung quanh.
Tôi thẫn thờ vài giây, sau đó chợt nắm hai bờ vai em .
_”Trò vừa nói gì, nói lại cho thầy nghe coi …” – tôi như mất bình tĩnh.
_ “Hôm qua, mẹ em nói với em, 2 mẹ con em sẽ qua Mỹ sống cùng với ba.” – Vi nghẹn ngào.
_”Tại sao đang yên đang lành mẹ em lại đòi sang Mỹ làm gì ??” – tôi nghi hoặc.
_ “Ba em kinh doanh bên đó, một năm về thăm nhà có 2 3 lần, có năm còn quên ko về nhà. Mẹ em thì luôn mong nhớ ba, mẹ cũng hiểu ở bển ba còn có cả 1 sự nghiệp phải lo. Mới đây ba muốn 2 mẹ con em qua đó định cư luôn, tiện cho việc chăm sóc gia đình. Vì thế, mẹ em ko có lý do để từ chối.” – Vi tâm sự.
Ba Vi, đúng là từ lúc quen em ấy, đến giờ mình vẫn chưa gặp được bác, thì ra bác ấy đang kinh doanh ở bên Mỹ.
_”Em … em … em ko muốn xa thầy chút nào đâu, thầy tin em đi, nhưng … em cũng rất thương mẹ, mẹ đã phải sống trong cô đơn suốt mấy năm rồi, em có thể cảm nhận được nỗi khổ của mẹ, thầy biết ko, lúc nói chuyện đó cho em, mẹ em vui đến dường nào ko …” – Vi run môi nói.
_ “Bao giờ em đi…” – tôi đau khổ hỏi.
_ “Sớm nhất thì có thể là cuối năm nay, trễ lắm là tháng 3 năm sau …”
_” Còn trò, trò định thế nào” – tôi hỏi trong mong chờ.
_”Em … em …em chỉ biết là em thương mẹ rất nhiều, rất nhiều thôi … em … hức … huhu huhu “
_”Ko sao, thầy ko trách em đâu, đừng khóc nữa …”
Tôi vỗ về em, nghe thấy đáp án từ em, tôi bik, em đã chọn mẹ em, chọn sang Mỹ định cư. Lòng tôi quặn thắt từng cơn, chưa bao giờ trong tôi lại xuất hiện cái cảm giác đau tim xót ruột thế này. Cũng đúng thôi, tôi chưa là gì của em cả, giữa một mối quan hệ mập mờ, vô định và người thân trong gia đình, là tôi, tôi cũng sẽ chọn điều thứ 2.
Có lẽ, nếu như mình tỏ tình với em ấy…
Có thể níu giữ em ấy ở lại hay ko, có thể ko …
Nhất định, cho dù chỉ còn 1 tia hy vọng mong manh, cũng phải làm, ko được từ bỏ, ko được buông xuôi cái tình cảm mà mình giành cho em ấy, nếu ko thì sau này, mình sẽ hối hận cả đời…
Noel ơi, đến nhanh lên …
Chap 33:
Tối đó về nhà, nhắn cho trò ấy 1 tin :
“Thầy sẽ làm mọi thứ để khiến em ở lại, thầy sẽ ko